Pages

Thứ Sáu, 11 tháng 4, 2014

Những Biện Pháp Của Việt Cộng Để Vô Hiệu Hóa Những Người Bất Đồng Chính Kiến_Lê Duy San.

E-mailPrint
Sau khi cưỡng chiếm được miền Nam Việt Nam (VNCH) vào năm 1975 và nhất là sau khi được Hoa Kỳ bỏ cấm vận vào ngày 3 tháng 2 năm 1994, Việt Cộng không những đã được các nước trước kia không đặt quan hệ ngọai giao, mở tòa đại sứ mà còn giao thương buôn bán với chúng. Hơn nữa chúng (Việt Cộng) còn được gia nhập vào Liên Hiệp Quốc, vào WTO, vào Ủy Ban Nhân Quyền LHQ v.v. Do đó chúng bắt buộc phải thay đổi chính sách cai trị sắt mắu phần nào, không còn dám tàn bạo, độc ác và dã man như trước. Nhờ tình trạng này, mà một số người trong nườc đã dám lên tiếng để tỏ bầy những chính kiến của mình.
Họ là ai ? Tại sao ngụy quyền CSVN lại sợ họ ? Và để vô hiệu hóa những người bất đồng chính kiến này, ngụy quyền CSVN đã dùng những phương thức nào ?

I/ Những người bất đồng chính kiến là ai ?
Đó là Linh Mục Nguyễn Văn Lý, Lê Thị Công Nhân, LS Lê Công Định, LS Lê Chí Quang, LS Lê Quốc Quân, LS Lê Trần Luật, LS Nguyễn Văn Đài, Hoàng Minh Chính (đã chết), nhà báo Bùi Tín, nhà văn Dương Thu Hương, TS Nguyễn Tiến Trung, TS Cù Huy Hà Vũ, BS Phạm Hồng Sơn, BS Nguyễn Đan Quế , KS Trần Huỳnh Duy Thức, KS Lê Thăng Long (?), KS Trần Hùynh Duy Thức, KS Trần Văn Huy, Nhà giáo Vũ Hùng, Nhà văn Hùynh Ngọc Tuấn, Nhà văn Trần Khải Thanh Thủy, Blogger Tạ Phong Tần, Blogger Điếu Cầy Nguyễn Văn Hải, Blogger Nguyễn Hòang Vi, Blogger Anh Ba Saigon tức LS Phan Thanh Hải, , Facebooker Đinh Nhật Huy,  SV Nguyễn Phương Uyên, SV Đinh Nguyên Kha, NS Việt Khang, NS Trần Vũ Anh Bình,  Cựu Trung Tá QĐND Trần Anh Kim, Nhà Báo Bùi Tin, Nhà Văn Dương Thu Hương, GS Nguyễn Chính Kết, GS Đinh Đăng Định, Thi sĩ Nguyễn Chí Thiện (đã chết), nữ đạo diễn Song Chi, Đỗ thị Minh Hạnh, Hồ Thị Bích Khương, Bùi Thị Minh Hằng, Phạm Thanh Nghiên, v.v.      
Những người bất đồng chính kiến trên không làm gì bất hợp pháp cả. Họ chỉ là những người không đồng ý với ngụy quyền CSVN về các vấn đề gì liên quan tới chính sách của ngụy quyền. Họ chỉ đòi hỏi các quyền tự do căn bản của con người. Hành động của họ rất ôn hòa, thường chỉ là những bài viết được đăng tải trên các diễn đàn điện tử, các website hay Facebook. Nhưng ngụy quyền Cộng Sản Việt Nam rất sợ bởi vì khi những người bất đồng chính kiến mà tập hợp lại thì có thể thành phong trào bất đồng chính kiến và khi họ được hoạt động thì họ có thể trở thành lực lượng đối lập hay đảng phái đối lập. Có thể nói bất đồng chính kiến là bước đầu để tiến tới lực lượng đối lập. Nếu bị cấm đoán nữa thì đôi khi lực lượng đối lập có thể chuyển thành lực lượng cách mạng và vùng lên tìm cách lật đổ chính quyền.
Vì thế, trước tình trạng người bất đồng chính kiến mỗi ngày một đông, ngụy quyền cộng sản VN đã phải dùng những biện pháp sau để trấn áp những người bất đồng chính kiến ngõ hầu cô lập họ.
II Những niện pháp để vô hiệu những người bất đồng chính kiến.
1/ Vu cáo để bỏ tù họ.
Để có thể truy tố và kết án những người bất đồng chính kiến, Ngụy quyền CSVN đã tìm đủ mọi cách để gán cho họ tội tuyên truyền chống Nhà nước CHXHCN Việt Nam” theo điều 88 bộ Hình Luật Việt Cộng (1) hoặc tội “hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân” theo điều 79 Bộ Hình Luật Việt Cộng (2). Nhẹ nhất thì cũng gán cho họ tội “Lợi dụng quyền tự do, dân chủ” chiếu điều 258 bộ luật Hình Sự Việt Cộng (3) như trường hợp của Facebooker Đinh Nhật Uy (anh trai của Đinh Nguyên Kha). Có thể nói hầu hết tất cả các người bất đồng chính kiến đều bị ghép vào một trong hai tội này để bỏ tù họ. Ở trong tù cũng vẫn chưa yên thân. Họ luôn luôn bị khủng bố tinh thần và thể xác, có người còn bị cai tùi đánh đập dã man đến ngất xỉu như trường hợp của Nguyễn Phương Uyên. Cha mẹ vợ con họ cũng không yên, luôn luôn bị đe dọa, xách nhiễu.
2/ Khủng bố bằng cách theo dõi, cô lập và hành hung.
Ở tù thì rồi cũng có ngày ra. Vì thế đi kèm theo án tù, thường là vài năm quản chế để theo dõi và cô lập những người bất đồng chính kiến sau khi mãn hạn tù. Đối với những người bất đồng chính kiến không mấy quan trọng, không thể truy tố ra tòa để bỏ tù, ngụy quyền Việt Cộng cô lập họ hoặc cho người theo dõi. Nhiều khi họ bị hành hung vô cớ, bị đánh đập họ rất dã man. Đó là trường hợp của Nhà văn Trần Khải Thanh Thủy, nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa, sinh viên Nguyễn Tiến Nam, Hùynh Thục Vi (con Hùynh Ngọc Tuấn). và gần đây Blogger Mẹ Nấm (Nguyễn Ngọc Như Quỳnh) hoặc bắt giam vài tháng mà không cần đưa ra tòa xét xử như trường hợp của Blogger “Anh Ba Saigon” tức LS Phan Thanh Hải,
            Theo ông Uyên Vũ, một thành viên của Câu Lạc Bộ Nhà Báo Tự Do thì “giới Blogger luôn luôn nằm trong vòng kiểm soát của công an và thường xuyên bị sách nhiễu và đe dọa”. Có khi họ còn bị lột quần áo lấy cớ là để khám xét, nhưng thực ra là cố ý làm nhục họ như trường hợp của Blogger Nguyễn Hòang Vi, khi cô đi dự phiên tòa xử phúc thẩm ba Blogger Điếu Cầy, Blogger Tạ Phong Tần và Blogger Phan Thanh Hải . Nhiều khi ngụy quyền CSVN còn khủng bố luôn cả gia đình họ như trường hợp của gia đình sinh viên Đinh Nguyên Kha ở Long An và bắt giam anh Đinh Nhật Uy là anh của Đinh Nguyên Kha hoặc KS Trần Văn Huy chỉ vì anh phổ biến một bài viết để chính thức công bố việc anh gia nhập khối 8406, một tổ chức đấu tranh cho dân chủ, nhân quyền và tôn giáo cho VN. Hoặc vô cớ hành hung như trường hợp của anh Lê Quốc Quyết, em trai của Luật Sư Lê Quốc Quân, rạng sáng ngày 2/1/2014 đã bị bốn tên công an mặc thường phục có hung khí đánh đập dã man ngay trước cổng vào khu chung cư Mỹ Kim ở phường Hiệp Bình Chánh, Thủ Đức.
            Không những người bất đồng chính kiến bị đe dọa mà ngay cả những Luật Sư bênh vực cho những ngững người này cũng bị đe dọa hoặc hành hung. Đó là trường hợp của Luật Sư Trần Đình Triển bị  bị một nhóm côn đồ tự xưng là thương binh tấn công tại Văn phòng Luật Sư Vì Dân vào ngày 8/8/2011. Ơng cho biềt : “Đây là lần thứ hai ông bị nhóm người trên tấn công và đe dọa, đòi ông phải bỏ qua vụ án chống tham nhũng đối với bà Đặng Thị Bích Hòa là Bí thư Đảng ủy, Chủ tịch Hội đồng quản trị, Tổng giám đốc cổ phần chuyển phát nhanh Bưu điện, mà ông đang làm luật sư tư vấn miễn phí. Đồng thời, những người tấn công còn gọi ông là “phản động” vì đã đứng ra làm luật sư bảo vệ cho TS luật Cù Huy Hà Vũ.”
3/ Bao vây kinh tế.
Gán cho những tội tuyên truyền chống Nhà nước CHXHCN Việt Nam” theo điều 88 bộ Hình Luật Việt Cộng, “hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân” theo điều 79 Bộ Hình Luật Việt Cộng hoặc tội “Lợi dụng quyền tự do, dân chủ” chiếu điều 258 bộ luật Hình Sự Việt Cộng để phạt tù những người bất đồng chính kiến hoặc khủng bố họ cũng như gia đình họ chưa đủ, ngụy quyền CSVN còn tìm cách bao vây kinh tế họ bằng cách tịch thu gia sản của họ như trường hợp của Kỹ Sư Trần Hùynh Duy Thức, không cho hành nghề để kiếm ăn như trường hợp của LS Lê Thị Công Nhân, LS Lê Công Định và Luật Sư Lê Trần Luật hoặc bắt buộc phải xin nghỉ việc như trường hợp của nhà văn Trần Khải Thanh Thủy v.v., hoặc gán cho tội trốn thuế để phạt tiền thật nặng đến phải tan gia bại sản như trường hợp của Blogger Nguyễn Văn Hải, Luật Sư Lê Quốc Quân.          
4/ Tống xuất ra nước ngoài.
Những biện pháp trên đã làm một vài người xuống tinh thần và trở nên thụ động sau khi ra tù vì phải lo sinh kế cho gia đình. Nhưng nhiều người vẫn kiên cường đấu tranh nhờ sự giúp đỡ của đồng bào hải ngọai và con số những người bất đồng chính kiến vẫn mỗi ngày một đông. Vì thế ngụy quyền CSVN rất lo ngại. Nếu ngày nay đã có khối 8406 thì rất có thể ngày mai sẽ có phong trào phản kháng hoặc đảng phái đối lập dù ngụy quyền CSVN có cho phép hay không. Vì thế ngụy quyền CSVN sẵn sàng tống xuất những người bất đồng chính kiến mà chúng cho là nguy hiểm ra nước ngòai nếu có cơ hội. Biện pháp này không khác gì hình phạt biệt xứ hoặc cho đi đầy ở những nước xa xôi thuộc địa của Pháp thời Pháp thuộc.
Một số khác, chúng biết ra ngọai quốc cũng chẳng làm nên trò trống gì, trái lại chúng còn được tiếng là cởi mở, là tôn trọng nhân quyền, nên chúng sẵn sàng cho đi, cho về như trường hợp của ông Trần văn Hùynh và bà Nguyễn Thị Kim Liên cha mẹ của hai anh Đinh Nhật Huy và Đinh Nguyên Kha. Nhiều người Việt tỵ nạn ở hải ngọai không hiểu, thấy vậy tưởng rằng ngày nay ngụy quyền CSVN đã cởi mở, đã thay đổi. Thực ra chúng chẳng có gì thay đổi cả. Tất cả chỉ là chính sách, chiến lược, chiến thuật của chúng. Đó cũng là lý do tại sao Việt Cộng đã được cho vào Ủy Ban Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc. Trong khi một số người khác chúng biết nếu cho ra ngọai quốc sẽ bất lợi cho chúng thì chúng lại cấm đóan, đó là trường hợp của Blogger Mẹ Nấm, blogger Nguyễn Hoàng Vi, blogger Châu Văn Thi.
Một số người bất đồng chính kiến cũng nghĩ rằng ra được ngoại quốc thì có hòan cảnh và cơ hội nhiều hơn để tranh đấu. Nhưng thực ra đồng ý ra ngọai quốc là đầu hàng Việt Cộng, là tự chấm dứt con đường đấu tranh của mình. Thử hỏi những người bất đồng chính kiến như thi sĩ Nguyễn Chí Thiện, giáo sư Nguyễn Chính Kết, nhà văn Trần Khải Thanh Thủy, nữ đạo diễn Song Chi và mới đây Tiến Sĩ Cù Huy Hà Vũ. Sau khi những người này được ra ngọai quốc đã làm được gì hơn những ngày còn ở Việt Nam ?
Những lời tuyên bố của LS Lê Thị Công Nhân, của Sinh viên Nguyễn Phương Uyên, Đinh Nguyên Kha, của Nguyễn Lân Thắng v.v. đều được coi là những lời tuyên bố chống ngụy quyền CSVN nẩy lửa. Những bài hát của Việt Khang, của Trần Vũ Anh Bình là những bài hát   yêu nước hào hùng được ca ngợi và vinh danh ở VN. Nhưng nếu những người này được ra ngọai quốc mà cũng tuyên bố họac làm những bài hát tương tự như vậy thì cũng chỉ là những lời chống Cộng, những bài hát yêu nước bình thường, chẳng có gì là ghê gướm nếu đem so sánh với những  bài viết chống Cộng của những người Việt tỵ nạn hải ngọai, những bài hát tố Cộng của nhạc sĩ Bão Tố hay Phan Văn Hưng.
Tóm lại, ngụy quyền Cộng Sản Việt Nam rất sợ những nhà bất đồng chính kiến do đó chúng luôn luôn tìm cách diệt trừ tận gốc rễ. Nếu không được thì chúng sẵn sàng tìm cách tống xuất họ ra nước ngòai. Có người chúng còn yêu cầu Hoa Kỳ cho máy bay bốc thẳng từ nhà tù sang Hoa Kỳ như trường hợp của ông Phan Văn Bàn mới đây. Ông Bàn, một cựu cảnh sát đặc biệt đã chấp nhận ngồi tù 29 năm chỉ để nói lên rằng ông không hề làm gì sai đối với nhân dân và đất nước Việt Nam. Ông đã được chính Bộ Trưởng Ngoại Giao Candoleezza Rice can thiệp để đi Hoa Kỳ đoàn tụ với gia đình tại Illinois.
Những người bất đồng chính kiến cần phải hiểu điều đó và cần phải kiên trì. Ông Nelson Mandela đã phải kiên trì tranh đấu cả mấy chục năm, ngồi tù gần ba chục năm mới đi tới thành công. Đừng tưởng rằng ra được ngọai quốc sẽ có hòan cảnh và cơ hội nhiều hơn để tranh đấu. Ra tới ngọai quốc, còn phải lo sinh kế, có người còn phải đi học Anh ngữ, đâu có nhiều thì giờ rảnh rang như những người Việt tỵ nạn ở hải ngọai, đa số đã về hưu, mà chống Cộng ? Chính vì vậy mà một số người bất đồng chính kiến có thể ra ngọai quốc được nhưng đã từ chối. Đó là trường hợp của Bác Sĩ Nguyễn Đan Quế, Linh Mục Nguyễn Văn Lý, Luật Sư Nguyễn Văn Đài (3) v.v.
Nếu những người bất đồng chính kiến Việt Nam mới ngồi tù có mấy năm đã nản trí chạy ra ngọai quốc thì tới bao giờ VN mới thóat khỏi sự kìm kẹp của Cộng Sản ? Chúng ta phải hiểu rằng, CSVN sẽ xụp đổ, nhưng chúng không xụp đổ bởi những người Việt hải ngọai mà xụp đổ bởi những người Việt ở trong nước. Và những người lãnh đạo tương lai cho nước VN hậu cộng sản cũng không phải là người Việt hải ngọai mà là người Việt ở trong nước.
Chú thích:
(1) Điều 79, khoản 1 bộ Luật Hình Sự Việt Cộng quy định “Người nào hoạt động thành lập hay tham gia tổ chức nhằm lật đổ chính quyền nhân dân thì bị phạt như sau: Người tổ chức, người xúi dục, người hoạt động đắc lực hoặc gây hậu quả nghiêm trọng, thì bị phạt tù từ 12 năm đến 20 năm, tù chung thân hoặc tử hình”.
(2) Điều 88 Bộ Luật Hình sự Việt Nam quy định tội phạm gồm các hành vi: “Tuyên truyền xuyên tạc, phỉ báng chính quyền nhân dân; Tuyên truyền những luận điệu chiến tranh tâm lý, phao tin bịa đặt, gây hoang mang trong nhân dân; Làm ra, tàng trữ, lưu hành các tài liệu, văn hóa phẩm có nội dung chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Nguời phạm tội có thể bị phạt tù từ 3 năm đến 12 năm. Nếu trường hợp đặc biệt nghiêm trọng thì bị phạt tù từ 10 năm đến 20 năm.
(3) Điều 258. Tội lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân:
1.                  Người nào lợi dụng các quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do tín ngưỡng, tôn giáo, tự do hội họp, lập hội và các quyền tự do dân chủ khác xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân, thì bị phạt cảnh cáo, cải tạo không giam giữ đến ba năm hoặc phạt tù từ sáu tháng đến ba năm.
2.                  Phạm tội trong trường hợp nghiêm trọng thì bị phạt tù từ hai năm đến bảy năm.

Không có nhận xét nào: