Pages

Thứ Hai, 11 tháng 8, 2014

Đả hổ…về vườn

Mấy ngày nay báo giấy, báo mạng, báo lề trái, báo lề phải đua nhau đưa tin về chiến dịch “đả hổ” bên Tàu. Chủ soái chiến dịch là “hổ” đầu đàn và chưa về hưu! Người ta không biết chiến dịch này thực chất nhằm mục đích gì, muốn làm trong sạch bộ máy đảng, nhà nước, hay chỉ đơn thuần là sự đấu đá giữa các phe nhóm?

AFR Dân Nguyễn
daho 300x225 Nếu chỉ vì mục đích thứ hai, thì đương nhiên tỷ rưỡi người xứ Trung Hoa chẳng được lợi lộc gì; Còn nếu vì mục đích thứ nhất, thoạt nghe tưởng nhân dân Trung Quốc được hưởng lợi, nhưng chưa chắc gì; vì xét đến cùng, đó là bài thuốc cắt cơn, kéo dài sự sống cho con bệnh là đảng cs TQ với cái thể chế độc tài của nó mà thôi!…
Chu Vĩnh Khang là cái tên xuất hiện nhan nhản trên mặt báo. Nhiều người không biết Khang là ai, (dù biết không phải là Khang Hy)…; thì đây, báo chí cho biết rõ Khang họ Chu là Cựu bộ trưởng bộ công an, hơn nữa còn là Cựu UVBCT. Không cần điều tra làm rõ, thiên hạ cũng quá biết Khang và những  kẻ mang “hàm” tương đương trong cái thể chế độc tài cộng sản phải giàu tới cỡ nào. Những kẻ “buộc phải giàu” như Khang , dù đã “hạ cánh” hay còn đang tại vị thì cũng giàu sang cỡ vua chúa. Hổ Chu Vĩnh Khang đã rời nơi rừng rú Bắc Kinh, về với khu vườn thựơng uyển Thượng Hải…mới bị “săn”, mới bị “đánh”!…
Một kẻ khác, mà chắc nhiều người biết đến hơn Khang, cũng đang bị điều tra. Đó là ông Giang Trạch Dân, thượng cấp của Khang. Tuy nhiên, cũng giống Khang, ông này cũng đã “hạ cánh”. Từng là chủ tịch của mọi loại chủ tịch, ông ta quả thật là hoàng đế, là thiên tử. Nhưng ông ta cũng chỉ bị điều tra khi đã trở thành Cựu hoàng! Người ta chỉ dám “săn” những “hổ”, những “rồng” khi đã hết thời liệt oanh, và khi không còn móng vuốt!?
Đấy là xứ Tàu, hay “tề”, theo cách gọi trong Đại Vệ chí dị của Người Buôn Gió. Nhìn vào xứ mình, xứ “Vệ”, cái chiến dịch “đả hổ” dường như cũng đang được khởi động; mà cái tên được lên mặt báo nhiều nhất ở sứ Vệ những ngày này là một “cá thể”, tuy chưa phải là rồng hay hổ, cũng cỡ cầy cáo trong rừng rú độc tài; và cũng đã rời khỏi “cánh rừng thâm u”, trở về với miệt vườn, sống trong “túp lều lý tưởng” tọa lạc trên mảnh đất rộng chỉ chừng… 16 ngàn mét vuông! Cái “túp lều” cỡ dinh thự của Toàn quyền Đông Dương được chủ nhân của nó, ông  Truyền, Cựu (lại Cựu) tổng thanh tra Chính Phủ, tạm cắt nghĩa về nguồn gốc do đâu mà có. Ông ta bảo có cô em kết nghĩa giúp tiền. Rồi còn nhiều người khác trong bạn bè giúp, người thì thứ nọ, người thứ kia, mới nên được cái dinh thự cỡ Toàn quyền Đông Dương này. Có người bĩu môi nghi ngờ. Có người bực tức chửi đổng, bảo đúng là miệng quan trôn trẻ, nói ngược nói xuôi là bản chất của họ… Nhưng ông Truyền không phải không có lý. Nhiều cán bộ “đảng ta”, hay cán bộ chính quyền của dân, do dân, cỡ phó chủ tịch tỉnh, hoặc giám đốc các sở, các viện, như sở CA,  viện Kiểm Sát, khi xây nhà, có biết bao nhiêu “bạn bè”, “chiến hữu”, bao nhiêu “cô em nhận”, ông anh kết nghĩa muốn đổ vật liệu, “tập kết” xi măng sắt thép… Vậy là, lúc đầu cho dù vị cán bộ đầy tớ dân này có muốn xây căn nhà cấp 4, cũng buộc phải xây thành villa, biệt thự… Và cái dinh thự của ông Truyền chắc cũng không thể là cá biệt, cũng nằm trong cái tình trạng chung mà người ta từng thấy, vẫn thấy xảy ra trong xứ Vệ ngày nay. Đồng chí Truyền dẫu có bị “điều tra”, khó mà “làm rõ” cho được. Thanh tra một tổng thanh tra quả là một việc khó thay. Nhưng cho dù kết quả điều tra tới đâu, Nhân Dân cũng biết tỏng rồi, khỏi cần số liệu…Những kẻ được đảng trao cho cây gậy độc tài như ông Truyền, kẻ dùng chữ ký ra tiền, thì cái dinh thự hay những dinh thự chỉ là phần nổi của tảng băng chìm…
Với “quyết tâm cao” trong phòng chống (hay tuyên chiến) với tham nhũng đang xảy ra ở xứ Tề hay trong xứ Vệ, nếu vẫn tiếp tục được duy trì mãi về sau, thì người ta cũng chỉ có thể được thấy vào một ngày nào đó, trên khắp mặt báo lại nở rộ tin “ Ông Tập Cận Bình, cựu chủ tịch TQ đang bị điều tra…?”
Nếu quả thực “với quyết tâm cao” như họ tuyên bố, thì sao không  “đánh” thẳng vào những kẻ đang tại vị, quyền lực đầy mình, lại chỉ dám đánh vào những kẻ giờ đã là “thảo dân”?
Thiên hạ vừa lạ, lại vừa quen với các chuyện “thâm cung bí sử” trong chốn cung đình chế độ phong kiến trước đây, hay chốn cung đình độc tài cs ngày nay. Những “tuyên chiến với tham nhũng”, thực chất là những trò bẩn “cho nhau ăn bùn”, là sự đấu đá trong canh bạc tranh dành quyền lực và củng cố vây cánh – chuyện không dứt mà thiên hạ nghe phát nhàm ở chốn tập quyền.
Rất có thể ông Tập đang khởi động một chiến dịch với thiện ý thực tâm chống tham nhũng; nhưng không biết liệu ông ta có lường được những khó khăn trong cái công việc lớn lao hơn cả vai trò chủ tịch nước của ông, nhất là liệu ông ta có tin tưởng vào kết quả của chiến dịch?
Rất có thể ông Tập là người trong sạch, tay không nhúng chàm, nhưng đó chưa phải là yếu tố để ông đảm bảo vào thắng lợi của chiến dịch chống tham nhũng nơi xứ Tề…; Bởi vì, cái mà ông đang bảo vệ, khẳng định sự tồn tại của nó, chính là tác nhân làm nảy sinh những “Hòa thân” của thời nay.
Chống tham nhũng trong khi đóng bảo hiểm cho độc tài, khác nào dùng tay phải đánh vào tay trái.
Điệu những kẻ đã hết thời ra tòa, có khi phải dìu, phải cáng bị cáo đứng vào vành móng ngựa  là việc làm chẳng mấy hiệu quả…
Trò mị dân!

Không có nhận xét nào: